Hè này tôi cho con đi học hè môn tiếng Anh và sinh hoạt ngoại khóa, thời gian 4 buổi/ tuần nhưng mục đích chính không phải là học mà chỉ để con được giải phóng khỏi bốn bức tường những lúc cha mẹ đi làm.
Đến trường, con vừa được chạy nhảy giữa không gian xanh trong lành, vừa được gặp gỡ bạn bè, tránh xa tivi và điện thoại. Cách đây vài hôm tôi chuẩn bị trước, tôi “gạ” con “trốn học” và con hào hứng gật đầu ngay. Hai mẹ con quay sang hỏi bố: Hôm nay gia đình mình đi Làng cổ chơi Bố nó nhé! Ông xã Ok ngay.
Vậy là 3 người leo lên xe và cũng không quên chuẩn bị nước và đồ ăn nhẹ cho một ngày “trốn học – trốn làm”.
Sau một ngày trốn học ăn chơi tưng bừng, con lại quay về với lịch học cũ còn mẹ tiếp tục công việc hằng ngày nhưng thỉnh thoảng con lại rủ mẹ “bỏ trốn”. Và lại như những lần trước, tôi cố gắng thu xếp công việc bởi không thể không xiêu lòng vì lời rủ rê dễ thương của con.
Tôi yêu con và tôi chỉ muốn: hè là giải lao, là cho trẻ sống đời trẻ con, là được quyền thơ thẩn dậy muộn nhìn lên trên nhà và tự hỏi những câu đầy tính vô dụng, kiểu “Hôm nay làm gì đây?”.